Sau hàng chục năm cống hiến, Patrick Pichette nhận thấy đã đến lúc gác công việc sang một bên và dành nhiều thời gian hơn cho người vợ đã bên ông 25 năm.
Dành nhiều thời gian hơn cho gia đình là lý do rất nhiều lãnh đạo doanh nghiệp đưa ra khi xin từ chức. Trường hợp của Giám đốc Tài chính (CFO) Google – Patrick Pichette, ông thực sự có ý và muốn làm như vậy chứ không chỉ là lý do nêu trong đơn.
CFO Google – Patrick Pichette trong một bài phát biểu năm 2012. Ảnh: ABC News
Thư xin nghỉ đã được Pichette đăng trên Google Plus tuần trước. Ông cho biết sẽ không nghỉ việc ngay lập tức mà vẫn ở lại với công ty cho đến khi tìm được người thay thế. Trong một bài đăng khác trên mạng xã hội này, CEO Google – Larry Page đã gọi bức thư này là “thông báo nghỉ việc kỳ lạ nhất từ một trong những CFO khác người nhất”. Đến nay, bức thư đã được hơn 4,7 triệu lượt đọc trên Google Plus.
Dưới đây là toàn bộ bức thư xin nghỉ của Patrick Pichette:
Sau gần 7 năm làm CFO, tôi sẽ rời khỏi Google để dành nhiều thời gian hơn cho gia đình. Đúng, tôi biết là bạn đã nghe thấy câu này ở đâu đó trước đây rồi. Chúng tôi đã cống hiến rất nhiều cho công việc. Tôi không mong bạn đồng cảm. Tôi chỉ muốn chia sẻ suy nghĩ của mình, vì rất nhiều người đang vật lộn với chuyện cân bằng giữa công việc và cuộc sống cá nhân.
Mọi chuyện bắt đầu từ mùa thu năm ngoái. Vào một sáng tháng 9, sau cả đêm leo núi, chúng tôi đã nhìn thấy mặt trời mọc trên đỉnh Kilimanjaro ở châu Phi. Tôi và vợ mình – Tamar không chỉ tận hưởng khung cảnh trên đỉnh núi. Trời hôm đó rất trong, chúng tôi có thể thấy đồng bằng Serengeti rộng lớn bên dưới và nảy ra ý định du lịch mạo hiểm khắp châu Phi.
Hai vợ chồng Patrick Pichette trên đỉnh Kilimanjaro năm ngoái. Ảnh: Google Plus
Tamar buồn bã nói với tôi: “Anh này, sao chúng ta không tiếp tục đi nhỉ”. Hãy khám phá châu Phi, sau đó tới phương Đông, sang Ấn Độ. Rồi ta có thể tới đỉnh Himalaya, Everest, Bali, rặng san hô Great Barrier Reef, Nam Cực. Cô ấy chẳng hề biết ý tưởng đó liều lĩnh thế nào đâu.
Tôi còn nhớ đã nói với cô ấy rằng mình rất thích đi, nhưng chúng tôi phải quay về thôi. Vẫn chưa đến lúc đó, tôi còn rất nhiều việc phải làm tại Google. Có rất nhiều người đang trông cậy vào chúng tôi.
Nhưng rồi cô ấy hỏi: Thế khi nào mới đến lúc? Đến lúc cho chúng ta? Cho em? Và chẳng có câu trả lời nào đáp lại.
Vài tuần sau đó, tôi vui vẻ quay lại công việc, nhưng không thể xua đi câu hỏi: Khi nào mới đến lúc chúng ta tiếp tục đi? Tôi tự xem lại cuộc sống của mình và rút ra vài điều như sau:
Đầu tiên, lũ trẻ đã tự lập cả rồi. Hai đứa đang học đại học, một đã ra trường và khởi nghiệp ở châu Phi. Chúng là niềm tự hào của vợ chồng tôi. Tamar thực sự xứng đáng được ghi công lớn trong việc này. Cô ấy đã làm được việc thật tuyệt vời. Nhưng sự thật là với cả hai chúng tôi, sẽ chẳng còn những chiếc xe chất đầy bánh ngọt, những đêm thức trắng vì con bị viêm tai hay những trận hockey lúc 6h sáng nữa. Chẳng đứa nào cần hay chờ đợi chúng tôi nữa.
Thứ hai, tôi đang làm việc không ngừng nghỉ 25-30 năm rồi. Đó là những trải nghiệm rất tuyệt vời. Nhưng khi đếm lại, tôi đã làm việc suốt 1.500 tuần, lúc nào cũng trong trạng thái sẵn sàng, kể cả khi không phải như vậy. Tôi cảm thấy có tôi. Tôi rất yêu công việc của mình, yêu đồng nghiệp, bạn bè, yêu cơ hội dẫn đầu và thay đổi thế giới nữa.
Thứ ba, Tamar và tôi sắp kỷ niệm 25 năm kết hôn. Khi bạn bè lũ trẻ hỏi chúng về bí quyết chúng tôi bên nhau được lâu như vậy, chúng chỉ đùa là chúng tôi dành quá ít thời gian bên nhau, đến mức “còn quá sớm để kết luận” liệu cuộc hôn nhân này có thành công hay không. Tôi ước gì chúng biết tôi và Tamar đã có bao nhiêu kỷ niệm đẹp bên nhau. Nhưng chắc chắn là tôi muốn có nhiều hơn nữa. Và cô ấy xứng đáng có nhiều, thật nhiều hơn thế.
Nhưng câu trả lời đơn giản chỉ là tôi không thể tìm được lý do nào tốt hơn để nói với Tamar rằng chúng tôi nên đợi thêm một thời gian nữa để đi du lịch. Chúng tôi sẽ kỷ niệm 25 năm bên nhau bằng cách sang trang mới và tận hưởng tuổi trung niên. Tôi nên dành cơ hội cho thế hệ lãnh đạo tiếp theo và ngay lập tức lên danh sách những nơi cần đến.
Làm việc tại Google rất tuyệt vời. Tôi được tiếp xúc với những người tốt nhất. Tôi có rất nhiều bạn ở đây. Cảm ơn Larry, Sergey và Eric vì tình bạn của các cậu. Tôi sẽ luôn cảm ơn mọi người vì đã đưa tôi vào đây, đã tin tưởng, hỗ trợ tôi, mang lại cho tôi nhiều tiếng cười và những khoảng thời gian tốt đẹp.
Tôi muốn nói rõ ràng rằng tôi sẽ vẫn ở đây. Có lẽ là trong vài tháng tới, cho đến khi chúng tôi tìm được lãnh đạo mới và giúp người đó quen với công việc. Quá trình này sẽ mất thời gian một chút.
Tóm lại, cuộc sống thật tuyệt vời, nhưng những sự đánh đổi thì không, đặc biệt là đánh đổi giữa công việc và gia đình. Tôi thật sự hạnh phúc khi cảm thấy mình đã đạt đến thời điểm còn không phải đưa ra những sự lựa chọn khó khăn trong cuộc đời nữa. Tôi thực sự biết ơn điều đó. Và hãy tận hưởng cuộc sống của ngày hôm nay.
Bài viết tham khảo: Nông nghiệp Việt Nam