Tổng Quan Bộ Luật Lao Đông 2012 ở Hàn Quốc

Worklink

Phần Hỏi & Đáp về Luật Lao Đông 2012 này cung cấp một cái nhìn tổng quan ở cấp độ cao về các vấn đề thực tế chính bao gồm: phạm vi điều chỉnh việc làm; tình trạng việc làm; kiểm tra lý lịch;

quy định về quan hệ việc làm (bao gồm cả việc người sử dụng lao động đơn phương thay đổi các điều khoản và điều kiện tuyển dụng); lương tối thiểu và tiền thưởng; thời gian làm việc, nghỉ lễ và làm việc linh hoạt; bệnh tật và thương tật của nhân viên; các quyền được tạo ra bởi việc làm liên tục; dự phòng cho những người làm việc cố định, bán thời gian và làm việc trong cơ quan; phân biệt đối xử và quấy rối; chấm dứt việc làm (bao gồm bảo vệ chống lại việc sa thải và nhân viên được bảo vệ);

giải quyết tranh chấp giữa người lao động và người sử dụng lao động; dư thừa / sa thải; đại diện và tham vấn của nhân viên; hậu quả của việc chuyển giao doanh nghiệp; người sử dụng lao động và trách nhiệm của công ty mẹ; người sử dụng lao động mất khả năng thanh toán; người sử dụng lao động nghĩa vụ về sức khỏe và an toàn; đánh thuế thu nhập từ việc làm; sở hữu trí tuệ; hạn chế thương mại; di dời nhân viên; và các đề xuất cải cách.

Theo Luật Lao Đông 2012 ,Luật áp dụng cho công dân nước ngoài như sau: 

 

Tất cả các luật lao động và việc làm đều áp dụng cho công dân nước ngoài làm việc tại Hàn Quốc. Theo lựa chọn của các quy tắc luật, người lao động không bị tước đoạt sự bảo vệ của luật pháp của quốc gia nơi họ cung cấp dịch vụ việc làm theo thói quen, bất kể lựa chọn luật nào trong hợp đồng lao động. Các luật liên quan đến vấn đề việc làm bao gồm:

Điều 32 của Hiến pháp thiết lập một số nguyên tắc cơ bản của luật việc làm, bao gồm:
tuyên bố rằng mọi công dân đều có quyền làm việc;
dự tính luật quy định mức lương tối thiểu và các điều kiện làm việc để đảm bảo nhân phẩm;
cấm phân biệt đối xử về giới trong việc làm và điều kiện làm việc;
cho phép bảo vệ đặc biệt cho trẻ vị thành niên đang làm việc; và
tạo cơ hội làm việc ưu đãi cho quân nhân và cảnh sát hoặc thành viên gia đình của họ sau khi bị thương hoặc tử vong trong quá trình thi hành công vụ.
Đạo luật Tiêu chuẩn Lao động (LSA), là luật chính quy định các tiêu chuẩn tối thiểu cho một loạt các điều kiện làm việc. Các tiêu chuẩn này chiếm ưu thế hơn bất kỳ điều khoản nào kém thuận lợi hơn đối với nhân viên trong:
hợp đồng lao động;
thỏa ước lao động tập thể (TƯLĐTT); hoặc là
quy tắc việc làm (ROE).

Các quy chế và quy định liên quan khác điều chỉnh các khía cạnh khác nhau của việc làm, bao gồm:
nhiều tiêu chuẩn tối thiểu khác nhau được quy định trong Đạo luật về tiền lương tối thiểu, Đạo luật về đảm bảo quyền lợi khi nghỉ hưu của nhân viên, Đạo luật về sự bảo vệ, v.v … của những người làm đại lý tạm thời (Đạo luật về người lao động được điều động), Đạo luật về sự bảo vệ, v.v. về thời hạn cố định và Nhân viên bán thời gian và Đạo luật An toàn và Sức khỏe Nghề nghiệp;
các hướng dẫn tuyển dụng bắt buộc được quy định trong Đạo luật An toàn Việc làm, Đạo luật Phát triển Kỹ năng Nghề của Người lao động, Cơ hội Việc làm Bình đẳng và Đạo luật Hỗ trợ Cân bằng Công việc-Gia đình, Đạo luật Khuyến khích Việc làm và Phục hồi Nghề nghiệp cho Người Khuyết tật, và Đạo luật Danh dự Đối xử và Hỗ trợ Người, v.v. Các Dịch vụ Đặc biệt cho Nhà nước;
các điều khoản bảo hiểm xã hội bắt buộc được quy định trong Đạo luật Hưu trí Quốc gia, Đạo luật Bảo hiểm Y tế Quốc gia, Đạo luật Bảo hiểm Việc làm, Đạo luật Bảo hiểm Bồi thường Tai nạn Công nghiệp và Đạo luật Bảo đảm Yêu cầu Trả lương; và các điều khoản về liên đoàn lao động và quan hệ lao động-quản lý được quy định trong Công đoàn và Đạo luật điều chỉnh quan hệ lao động bao gồm hoạt động công đoàn và giải quyết tranh chấp, và Đạo luật khuyến khích sự tham gia và hợp tác của người lao động, liên quan đến hội đồng quản lý lao động và các thủ tục khiếu nại.

Luật Lao Đông 2012 – Luật áp dụng cho công dân làm việc ở nước ngoài

Luật Hàn Quốc được áp dụng trừ khi người lao động và người sử dụng lao động đồng ý về một luật điều chỉnh khác hoặc người lao động cung cấp dịch vụ bên ngoài Hàn Quốc theo thói quen.
2. Pháp luật có phân biệt các hạng người lao động khác nhau không? Nếu vậy, các yêu cầu đối với mỗi loại là gì, sự khác biệt cơ bản trong việc được hưởng các quyền lao động theo luật định và có bất kỳ khoảng thời gian tối đa nào mà mỗi loại người lao động có thể tham gia không?

Hạng mục công nhân
Nhân viên / Công nhân. Các tiêu chuẩn LSA bắt buộc và các hạn chế chính khác chỉ áp dụng cho các nhân viên như được định nghĩa trong LSA. Nhân viên bao gồm:
Nhân viên tạm thời và lâu dài.
Nhân viên toàn thời gian và bán thời gian.
LSA định nghĩa một cách rộng rãi nhân viên là một người cung cấp công việc cho một doanh nghiệp hoặc nơi làm việc với mục đích kiếm tiền lương. Mở rộng định nghĩa đó, Tòa án Tối cao đã xác định một loạt các yếu tố sau đây chỉ ra mối quan hệ giữa người sử dụng lao động và người lao động:
Người sử dụng lao động xác định ‘nhiệm vụ của cá nhân, thời gian và địa điểm làm việc.
Có các quy tắc làm việc hiện hành và người sử dụng lao động giám sát đáng kể và ra lệnh cho nhân viên.
Các nhiệm vụ không đến mức cá nhân có thể ủy thác chúng cho bên thứ ba.
Cá nhân không sở hữu thiết bị và vật liệu làm việc.
Thù lao được liên kết với số lượng công việc mà cá nhân làm, dựa trên mức lương cố định và thuế thu nhập được khấu trừ.
Mối quan hệ là liên tục và cá nhân làm việc riêng cho chủ nhân.
Có những quy định khác phân loại cá nhân như một nhân viên.
Hoàn cảnh kinh tế và xã hội của các bên cũng chỉ ra mối quan hệ việc làm.
Nhà thầu độc lập / Tư nhân. Ngược lại, những cá nhân cung cấp dịch vụ của họ với một khoản phí mà không chịu sự giám sát và kiểm soát trực tiếp của người nhận sẽ không được hưởng sự bảo vệ của LSA. Mối quan hệ giữa nhà cung cấp dịch vụ và người nhận dịch vụ là một vấn đề của hợp đồng.
Công nhân phái cử. Ngoài các hạng mục nhân viên và nhà thầu độc lập, luật pháp Hàn Quốc công nhận loại lao động thứ ba thường được gọi là công nhân phái cử. Những người lao động này được thuê bởi một công ty phái cử (ví dụ, một cơ quan làm việc tạm thời) nhưng phải chịu sự giám sát và kiểm soát trực tiếp của công ty tiếp nhận dịch vụ. Việc sắp xếp phái cử được quy định rất chặt chẽ và phạm vi rất hạn chế theo luật pháp hiện hành của Hàn Quốc.
Việc một cá nhân là nhân viên, nhà thầu độc lập hay người lao động được phái cử phụ thuộc vào bản chất của mối quan hệ công việc, không phụ thuộc vào các điều khoản của hợp đồng.
Quyền được hưởng các quyền việc làm theo luật định
Chỉ nhân viên mới được hưởng các tiêu chuẩn tối thiểu theo LSA. Bao gồm các:
Số giờ làm việc tối đa.
Giới hạn làm thêm giờ và phụ cấp làm thêm giờ.
Phụ cấp làm việc ban đêm và ngày lễ.
Nghỉ phép hàng năm tối thiểu và bù đắp cho những ngày nghỉ phép không sử dụng.
Trợ cấp hưu trí tối thiểu, có thể dưới dạng lương hưu của công ty.
Thanh toán thôi việc và hạn chế sa thải.
Các nhà thầu độc lập không được hưởng quyền lao động trong LSA theo như luật lao động 2012.
Người lao động được phái cử được hưởng các quyền theo LSA. Về nguyên tắc, công ty phái cử được coi là người sử dụng lao động, mặc dù một số nghĩa vụ theo LSA được chia sẻ với công ty nhận dịch vụ.

Để lại một bình luận